Năm nào sắp Tết Ta, mình cũng có đôi ba bài gửi Báo làm quà mừng Xuân và cái chính để bạn bè gặp mặt nhau trên trang Viết.
Năm nay giáp tết trời rét, co ro trong chăn nơi Đất khách mong ngóng Bạn gọi nhắc Bài? Chao ôi, trời rét!!! Rét gì mà thông tin co ro cò rò, Báo lên khuân và ra lò cả rồi ,tin nơi Bạn chưa đến gõ cửa nhà tôi thế Bạn?Vội vã vù về định ...Mệt ngủ liền mạch qua đêm. Sáng dắt xe vừa lùi xuống bậc sân tiếng "Phu nhân" thẽ thọt "Anh định đi đâu à?" Ờ nhỉ? Đi đâu nhỉ?Vội đẩy xe trở lại trong cái nhìn chia sẻ của Cửa cái, Cơm nhà...vội nói khỏa lấp:" Đinh ra chợ mua tý rau...
Than ời, chưa bao giờ tôi nói dối bằng một thái độ vô cảm, vô thức đến vậy. Tất nhiên bà xã cho qua, đâu có thèm truy cứu như ngày nào.Chợt thấy mình lễnh loãng, lãng đãng vì chính cái chợ mua rau đã tiến lên, loang ra kê mông lên bậc cửanhà tôi từ lâu. Chi tiết này vào Thơ vợ tôi cũng đã thẩm định sự "bịa" ngay tại chỗ rồi.Không kịp, không cóThơ trên Báo Tết, tết chia chung. Ngõ hầu chép lại chuyện giật mình "thói quen mạnh hơn lý trí" và chép thơ viết cũ chưa đăng chia cùng h20bkhn.com.
CHỢ CỬA NHÀ
Bỗng dưng chợ họp cửa nhà
Không mua bán cũng cứa qua lại hoài
Nửa đêm xe thức giấc rồi
Phải vào giữa ngọ lối người mới quang.
Gần xa người phố góp sang
Cánh đồng năm ngoái thành làng ngủ mơ
Khu đô thị đẹp sững sờ
Mon men ngõ gánh bất ngờ chợ thêm?
Nghe từ lòng phố còn đêm
Đã con tôm vảy ướt thêm sương trời
Chợ mang quê đến cửa mời
Dầm bao mưa nắng từ thời nảo nao
Ơi này thêm bớt thấp cao
Vị đồng về phố vị nào thầm Ta?
Rất cám ơn Bạn đã chia sẻ. Có thể hiểu đó là "Tình". Tuy nhiên, theo tôi, không chia sẻ có lẽ còn hay hơn?
Trả lờiXóa" Yêu nhau như thế bằng mười ... nhau"
Đọc thơ bạn, tôi liên tưởng đến một bài thơ hay. Xin đăng lên để các bạn cùng thưởng thức.
Trả lờiXóaTác giả: Hà Cừ
Bao năm về lại chợ quê
Người đi vẫn cứ nón mê, áo chằm
Vàng hương, mũ mã tuần rằm
Liêu xiêu chiếc thúng người cầm nơi tay
Chợ quê con tép cũng gầy
Con cua, con cá dính đầy bùn tươi
Mớ rau muống, mớ mồng tơi
Quả bầu, quả bí nói lời gió sương
Chênh vênh mái lá bên đường
Ào ào ngọn gió bụi vương trắng bờ...
Xa quê từ bấy đến giờ
Lòng riêng ai dám hững hờ. Lòng riêng
Chợ quê - một đốm lửa thiêng
Cháy trong tôi suốt chặng đường ngày xa.
Ông Hà Cừ làm Tổng biên tập báo Hải Dương, hình như đã về hưu rồi. Tôi gặp ông ấy một vài lần, người hiền lành, ăn nói nhẹ nhàng, có vẻ hơi yếm thế. Ông Cừ thấp, gương mặt lúc nào cũng buồn, cuời nhạt. Tôi thấy thơ ông ấy không hay lắm, nhưng riêng bài mà bạn nào trên đây chọn ra thì cũng được. (NXH)
Trả lờiXóa