CHÀO MỪNG...

Blog của tập thể K20 Đại học Bách khoa Hà Nội

15/4/11

Bài ca K20 Hoá

Thưa các bạn.
Tôi mạn phép viết bài ca K20 Hoá. Nó cóc gọi là thơ, là loại hổ lốn vừa tập Kiều vừa vần vè. Bài này viết và sửa sang trong 5 tháng. Có nhiều đoạn, nhưng tôi tạm gửi các bạn một số đoạn để lắng nghe dư luận. Tôi không phải nhà thơ, nên viết vui thế này thôi


Trăm năm trăm cõi người ta
Có trường đại học gọi là Bách Khoa
Trải qua nhiều cuộc bể hoa
Khoá ấy đánh số tà tà hai mươi
*


Khoa Hoá tu luyện một hơi
Một trăm hai mấy ra đời kỹ sư
Bốn năm nữa đến tám tư
Chiến tranh biên giới chẳng từ thư sinh
Bác Tôn gọi tổng động binh
Bốn mươi anh nguyện đồng tình hy sinh
Ao lính khoác ngay vào mình
Đường Lâm đổ xuống, Văn Minh đi vào
Khi tập súng, khi tập chào
Khi lấy phân bắc, khi cào trai sông
Khi trốn trại phải lao công
Khi vô kỷ luật về không đúng giờ
Rồi bỗng chuyển trại bất ngờ
Thiếu úy đi học bấy giờ cũng oai
Đến trường Phòng hoá một hai
Cũng đeo mặt nạ chạy dài Sơn Tây
Học như lính, ở như thày
Ma mãnh như quỷ, bài bây như trò.
Sáu tháng nhanh tít thò lò
Phân về binh chủng, chia cho quân đoàn
Mấy anh khá khẩm vẹn toàn
Ở lại Hoá học làm nguồn cấp cao
Ngày tháng thấm thoắt chẳng bao
Bây giờ có tướng một sao cầm đầu
K20 truyền tụng nhau
Bạn bè cũng được thơm lâu chuyện này…
….

Ngày đông con vạc đưa thoi
Tuổi trời trăm chẵn đã ngoài năm mươi
Hà Nội xe cộ rợp trời
Bách Khoa trường cũ lên đời mới tươi.
Hai ngàn không trăm linh mười
K20 Hoá hẹn hồi gặp nhau
Ba nhăm năm bấy nhiêu đâu
Bạn bè người ngợm đổi thay đã nhiều.
Gặp nhau tay bắt mặt cười
Mừng vui hồ hởi những người thân xa
Này ông bạn mới hôm qua
Còn ở nước Tiệp nay xa đã về
Người nửa tỉnh hồn nửa mê
Mày tao chí tớ lời quê cũng tình
Lại thêm mấy bạn miền trong
Nói năng đi lại ra dòng anh Hai
Người ở Sài Gòn cũng tài
Còn làm chi hội nhánh hai Nam Kỳ
Cũng tổ chức cũng quyên gì
Cũng mang đóng góp một bì phong bao
Lại nhiều bác sức đã hao
Muối sương đã nhuộm lao đao trên đầu
Thời gian hưu đã bao lâu
Mà trông gương mặt vẫn câu bạn bè
Có bác lại ngự lăn xe
Mọi người xúm lại mải mê câu chào
Bao nhiêu bạn nữ ngày nào
Bây giờ mệnh phụ đã vào ngũ niên
Ai còn chăn gối thường xuyên?
Ai đà đã hết, giường yên thôi rồi?
Ngây ngô nhìn các mẹ cười
Khối ông tiếc của cái thời hôm xưa
Rồi vào phần kính gửi thưa
Các thày cô đến đón đưa tưng bừng
Thời xưa phấn bảng hào hùng
Giờ lên lão cả ngại ngùng lạ quen
Thày còn nhớ, trò chẳng quên
Cái tình mới bảo cao trên cái tiền
Em-xi thiếu tướng làm liền
Thời học trò lại hiện lên màn hình
Ngày xưa đi học lình xình
Bây chừ chức tước khá xinh hơn người
Học hàm học vị ở đời
Quyền cao chưa tới, chức hơi to nhiều
Khối giám đốc, lắm anh liều
Cũng làm doanh nghiệp, cũng tiêu cũng xài
Cũng vài vị rất có tài
Không may đâu được mười tay vẹn mười
Anh thì nhà cửa tơi bời
Anh thì cơm áo cũng hơi bị phiền
Bạn bè cũng giúp tí tiền
Nhưng ai có được ở liền với đâu.
Hàn huyên đã được đôi câu
Bỗng có bạn đến lên màu thanh tân
Tuổi đà ngoại đã ngũ phân
Vợ đương 8x, con xuân một tròn
Ra mắt thật đã ra hồn
Ai ai cũng ngưỡng mộ luôn trầm trồ
Kỹ sư cũng có nhà thơ
Vần vì tha thiết, mộng mơ mấy dòng
Làm cho thổn thức tơ lòng
Làm cho thời khắc cũng hòng ngừng trôi
Khối người thắt ruột than ôi
Sao ta thoắt đã ra ngôi lão già
Rồi ca ngân cũng la đà
Hát hò một chốc rượu hoa tơi bời
Ngày vui nào cũng có hồi
Chia tay bịn rịn một thôi hẹn hò

#
Có cái làng rất là to
Trưởng làng Chính phủ dự cho ghế ngồi
Bao năm công sức ra rồi
Bây giờ ra dáng một nơi rất tình
Núi đồi xanh, nhà ở xinh
Sáu mươi dân tộc hiện hình ở đây
Trưởng làng tình nghĩa mê say
Mới gọi cả lũ đến bày tiệc chơi
Sân quần một giải đầy vơi                        
Win-len-đờn cũng hơn hơi tý tì
Vào mâm chủ có những gì
Mang ra bằng hết xá chi tính tiền
Ăn một lúc hát liên miên
Làm cho chấy cũng phát phiền mới thôi
Bài ca xưa cũ liên hồi
Thày Hoành bốc, hát một hơi tang tình
Hôm sau sáng sớm minh bình
Lên xe đi tuốt vào đình Đường Lâm
Muốn xem phong cảnh xa xăm
Bây giờ mới cả, không thăm được gì
Đến trường Phòng hoá ông Kỳ
Được tiếp long trọng, cái gì cũng hay
Người xưa lớp cũ cầm tay
Huy hiệu lại gắn vào ngay ngực mình
Đi xem phong cảnh gợi tình
Ba mươi năm ấy mà hình như đây
Ngẫm xem trời đất đổi thay
Đời người một giấc mộng say thôi mà
Nếu không có những ngày xa
Làm sao được một thằng ta bây giờ.
Chuyện này nghe chẳng bất ngờ
Quốc phòng Bộ trưởng gửi lời biểu dương
Rằng Trung tư lệnh không thường
Giáo dục truyền thống vào đường dân gian
Lớp xưa lớp mới xếp hàng
Thì quân đội sẽ lại càng vững lên
Văn hoá Bộ trưởng rất khen
Trưởng làng tình nghĩa được xem rất cừ
Chẳng đâu là chuyện riêng tư
Quảng bá văn hoá mọi bề đều hay
**
Gặp gì cũng phải chia tay
Cùng nhau đến hẹn một hai năm về
Ngòi Tích Giang nước trong như lệ
Đường Thăng Long có vẻ nguyên sơ
Tiễn nhau bịn rịn không ngờ
Ba nhăm năm ấy như mơ bây giờ
Câu vội  ghép ra thơ chẳng được
Thôi thì đành viết ngược viết xuôi
Làm bài ca K20
Bách khoa Khoa Hoá thắm tươi chữ tình
                             11/2010- 4/2011

8 nhận xét:

  1. Bài thơ này hay đấy: Một là tập Kiều, tập Chinh phụ ngâm rất sáng tạo. Hai là kể chuyện K20 tổ chức hội lớp rất dí dỏm. Tôi thích mấy câu tả các bạn nữ. Hay quá. Đoạn tả đi Trường Hoá và đi bộ đội cũng vui. Đoạn kể ông Cát Toàn Thắng giới thiệu vợ con vui quá.
    Ông nào làm bài này giơ tay lên, có phải Hà Đức Hạnh không? Tác giả xưng danh không phải nhà thơ thì có lẽ k phải Hạnh. Cái gu của Hạnh có lẽ không như thế này.
    Hoan hô. Còn đoạn nào post lên đi

    Trả lờiXóa
  2. Tạm được,song ít lẩy Kiều,ít kể như vè thì sẽ được hơn...Có chi tiết "Thanh tân" lại nói dài quá ,và quan niệm như vậy là sai với số đông Hoá K20.Nên cũng có thơ rằng:
    Muốn "Thanh tân" được "Thanh tân",
    Đã ngoài ngũ thập đâu cần phải khoe?

    Trả lờiXóa
  3. (NXH) Tôi lại thích kiểu vè "không phải thơ" như thế này. Nó là dạng thơ khôi hài, vừa dân dã, vừa Bút Tre, vừa nẩy Kiều.Có phải là thơ đâu (theo kiểu gọi là thơ hiện nay) nhưng đọc thấy khoai khoái là được. Đoạn nói đến "Thanh tân", thì cả câu là: "Bỗng có bạn đến lên màu thanh tân". Đây là "lên màu", nói có vẻ hài hước, nhưng chấp nhận đuợc.

    Trả lờiXóa
  4. Thư gửi tác giả bài “Bài ca K20 Hóa”

    Rất cảm ơn bạn đã dành nhiều thời gian, công sức và trí tuệ để sáng tác ra bài “Thơ” này. Tuy nhiên, theo tôi (và cũng là ý bạn), bài thơ chưa đủ xứng tầm là “Biên niên sử bằng thơ” để cho Hoá K20 tự hào được. Chính vì vậy, theo tôi, bạn nên đổi lại tên bài để phù hợp với nội dung bài.

    Xem qua thì thấy cũng hay
    Đọc xong cảm thấy bớt hay vài phần
    Bình tâm đọc kỹ một lần
    Thấy rằng lại tiếp vài phần bớt hay…
    Đề nghị tác giả bài này
    Nên xem xét để đổi thay tên bài…

    Trả lờiXóa
  5. Vì tác giả muốn lắng nghe dư luận-Nên xin thêm đôi dòng:
    …ơ cái tuổi của ta thường khó chịu với “Nhạc chế” mà tuổi teen bây giờ vẫn thích.Diễn ca mà “nẩy”(Viết đúng chính tả như NXH)Kiều quá nhiều,”Chinh phụ ngâm” quá nhiều dẽ lầm là “Diễn ca chế”.Theo tôi toàn bài nên chỉ mượn 1 câu Kiều:
    Rằng năm một chín bảy lăm,
    Hai Kinh về một,trảy Kinh về trường.
    Hai Kinh :1 Hà nội ,hai Sài gòn.Còn …trải qua một cuộc bể hoa,và nhiều nữa,thì tôi cho rằng dù có hài ước đến đâu cũng không thể đổi bể dâu thành bể hoa được?
    Nói chi tiết “Thanh tân” sai với quan niệm số đông K20 là vì:Có phải ai cũng trầm trồ khi đã ngoài 50 mang đứa con ruột(có lẽ đã xác đinh ADN) đỏ hỏn ra trưng.Không đúng: đồng niên thì nhún vai,các bậc cao niên :thì thở dài ngao ngán và lắc đầu: “Thanh tân” nên chỉ gói gọn 1 câu thế này:
    Có ông muốn tỏ còn trai,
    Tập 1 không tới ,tập hai tiếp liền…
    Có lẽ thế thuận hơn cả với Ô Cát toàn Sỏi và mọi người.

    Trả lờiXóa
  6. Viết bài ca góp vui bờ-lốc
    Dù biết rằng nó cóc là thơ…
    Riêng tôi cảm thấy bất ngờ
    Chữ tâm của bạn bằng ba chữ tài
    Sáng tạo được một bài như thế
    Với nhiều người đâu dễ kỳ công
    ...K20 Hóa rất đông
    Mỗi người mỗi cảnh ta không luận bàn...
    Xin giữ cho diễn đàn sôi nổi
    Cho bớt đi bao nỗi ưu phiền
    Đời là cơm – áo – gạo – tiền
    Vẫn không quên giấc mộng tiên thuở nào!

    Trả lờiXóa
  7. Các ông các bà sắp đến tuổi hưu, hay phết, tôi nghiệm thấy già là đốc tính làm thơ. Thơ ca hò vè cũng vui. Thà rằng làm thơ khôi hài thế này hay hơn là làm thơ nghiêm túc. Hi hi

    Trả lờiXóa
  8. Đoạn viết về sĩ quan học trường Phòng hoá Sơn Tây viết tài quá. Miêu tả thế thì gần như cháu cụ Nguyễn Du rồi.

    Trả lờiXóa