CHÀO MỪNG...

Blog của tập thể K20 Đại học Bách khoa Hà Nội

10/4/13

ĐÙA CHÚT THÔI


      Đêm tân hôn. Bố mẹ cô dâu giật mình khi thấy con gái gọi cửa. Khi bình tĩnh lại, cô dâu mới kể: Trên người chú rể có một vật rất lạ. Đầu tiên nó mềm và chỉ to bằng cỡ ngón tay,  nhưng khi con cầm vào, nó cứ to dần và cứng ngắc. Con nghĩ, nếu cứ thế này, chỉ một lúc nữa, nó có thể to bằng cột đình. Con sợ bị đè chết nên vội chạy về đây. Bố mẹ ơi, hãy cứu con.

       Là người hiểu biết, mẹ cô dâu giữ con gái lại và giục chồng: Sự việc đã thế này, ông mang rìu đến nhà con rể để xử lý ngay, kẻo có thể nguy hiểm đến con gái mình.
       Cũng là người hiểu biết, bố cô gái vác rìu ra ngõ một lúc rồi trở về nhà nói: Nguy hiểm thật… Thế nhưng, bố đã dùng rìu vạt bớt nó rồi. Cứ yên tâm về ngủ với chồng. Không sao nữa đâu?     
       Mấy ngày sau, khi con gái về thăm nhà. Khi mẹ cô tỉ tê hỏi lại chuyện cũ. Cô gái nói: Mọi việc đều rất ổn. Chỉ trách bố hôm đó vạt hơi quá tay…?

1 nhận xét:

  1. Có thể gọi đây là chuyện tiếu lâm bây giờ!Và rừng cười lúc nào cũng tốt.Các cụ tổ chúng ta đã cười Tiếu lâm kiểu này hàng trăm năm trước rồi:Ấy là ba cô gái đồng trinh,cãi nhau thế nào mà phải kiện ra tòa.Một cô cãi :Vật lạ là bằng thịt-Một cô cãi:Không phải, vật lạ bằng gân-Cô thứ ba: Vật lạ bằng xương.Quan huyện râu dê mới phán rằng:Dễ ợt, cho các công dân kiểm tra ngay vật lạ của ta.Đúng sai các ngươi tự biết?Kết quả lần lượt ba cô vào phòng kín kiểm tra và cô nào cũng thấy mình đúng?Bài viết,.sưu tầm...là quan trọng,song comment quan trong cũng không kém.Tôi muốn giữ mãi hiệu số:Tổng số bình luận119-Tổng số bài viết 117=dương 2.Hơn nữa những vui một chút,thư giãn nên xuất bản vào những ngày cuối tuần,vì cộng đồng k20 phải có đến 2/3 là đương chức,đương làm việc,đương kiếm ăn...

    Trả lờiXóa