Tôi viết để
tri ân những thầy thuốc chân chính
Có một gã họ Kim, thủa hàn vi, gia
đình gã khá cơ cực, trong khi vợ gã lại sinh cho gã 2 cô con gái. Sau nhờ có
chút kiến thức về xây dựng nên gã làm
chủ thầu xây dựng. Công việc khá suôn sẻ nên gia đình gã cũng dần khá lên. Khi
đã có của ăn, của để thì cũng là lúc vợ gã sinh cho gã một quý tử. Chẳng nói
thì ai cũng biết, cả gia đình nội ngoại của gã nâng niu, chiều chuộng thằng con
thế nào.
Vì công việc, gã thường xuyên không có mặt ở nhà. Thế rồi, một đêm, vợ gã gọi điện báo rằng, con trai gã hiện phải cấp cứu tại bệnh viện. Nhận được điện, gã sấp ngửa về ngay bệnh viện. Gặp vợ, gã mới biết, chập tối, con gã đang chơi đột nhiên bị đau bụng dữ dội. Khi vợ gã mang tới phòng cấp cứu, các bác sĩ chỉ xem xét một lúc rồi thôi. Hiện tại con trai gã đang nằm trên giường, cũng không thấy khóc nữa. Không biết thế nào?
Sốt ruột, gã gõ cửa xin gặp bác sĩ.
Phải mất một lúc sau, có một người ra mở cửa. Gã tranh thủ đảo mắt nhìn, thấy
con gã đang nằm bất động trên giường. Khi gã hỏi về bệnh tình con trai gã thì người đó bảo gã cứ chờ bên ngoài. Chắc
không lâu đâu?.Giật mình, gã nghĩ: Thế thì con gã nguy to rồi?....
Rút kinh nghiệm trong làm ăn. Để được
quan tâm cần phải có….Sau khi chuẩn bị phong bì, gã tự tin gõ cửa và lần này,
vẫn vị bác sĩ đó mở cửa. Gã hấp tấp nói: Các bác sĩ thông cảm cầm chút bồi
dưỡng và quan tâm cứu chữa cho cháu giúp tôi?. Thật không ngờ, vị bác sĩ kia
gạt tay gã ra và nghiêm giọng nói: Anh cất phong bì đi. Chúng tôi sẽ làm hết trách
nhiệm và lương tâm của người bác sĩ. Xin gia đình thông cảm?
Thôi, thế là hỏng rồi? Khi người ta
không cầm phong bì thì chắc con mình không cứu được rồi?. Xin chuyển viện cho
con để: “Còn nước còn tát”. Gã nghĩ và quyết định dứt khoát.
Lần này, vị bác sĩ khác ra mở cửa. Gã
đề nghị xin được chuyển viện cho con. Vị bác sĩ nói: Gia đình cứ chờ thêm một
lúc, chúng tôi cũng sắp cho cháu về rồi?. Gã toát mồ hôi? Sao lại cho cháu về?
Hay là con gã đã chết rồi?...
Hôm sau, gã tới phòng cấp cứu để cảm
ơn các y, bác sĩ đã cứu sống con gã. Lúc đó gã mới biết, do ăn no, lại chạy
nhảy lên con gã bị lồng ruột. Sau khi tiêm thuốc giảm đau, các bác sĩ đã xử lý
xong. Khi gã đến bệnh viện là lúc con trai gã đang ngủ.
…
Dần dần cũng phải tiến tới xã hội nói không với phong bì.
Trả lờiXóaKhông biết tệ nạn phong bì có từ khi nào? Chắc cũng mới đây thôi?
Phải chăng nước ta từ chế độ "Phong Kiến" tiến thẳng lên chế độ "Phong Bì"
Trả lờiXóaÔi dào!Lại cái chuyện “phong bì”?Nói nhiều có khi lại theo hội chứng đám đông?Tôi có ông anh(Không phải ông anh như Dương Chí Dũng khai,cũng không có nghĩa là không bịa) là bác sĩ giỏi nhất nhì một bệnh viện lớn Hà nội,có những quan điểm khác về “phong bì”.Nhiều người còn cho là “Chí”?...Thở dài mà nói với tôi thế này:Cái chuyện phong bì với bác sĩ ,chỉ nên cấm đưa trước?Nó như các dịch vụ trả tiền trước thì vô lí?Dễ bình quân chủ nghĩa ,dễ có các loại cò,sống ,chết như nhau ,một loại phí dịch vụ bất hợp pháp…Còn chữa khỏi bệnh người ta,thì mang ơn bác sĩ lúc nào chả lớn?Ít thì cám ơn bằng phong bì…đấy ngay cái nhà tôi ở cùng gia đình,cũng là nhờ cứu khỏi tử thần cho một đại gia đấy?Ông chỉ bịa?Hoặc sử dụng thuốc men ,phương tiện của bệnh viện ,nhận cái ơn của người ta là tham nhũng rồi?Nói thế thì chịu,và nếu là bệnh viện tư thì hợp pháp…và,một dao ông cụ 80 của nhà thuốc Cứu thế chả phải chịu lấy cô 18 tuổi vì chưa khỏi bệnh hiểm nghèo cho cô mới là hợp pháp?Rồi cụ Nguyễn Tài Thu châm cứu khỏi bệnh ở nước ngoài,còn được người ta tặng Ô tô đấy thôi?Mà bài viết về đại gia bây giờ sao giống Trùm sò ngày xưa thế?Có khi còn ngu hơn?Nhầm hết cả?Là bác sĩ giỏi hay không giỏi cũng vô cùng sót ruột ,khi thấy đại gia,con cái đại gia đi nước ngoài chữa bênh?Mà,bệnh nhiều khi chỉ là mọc mụn,lên đinh…Tiền thì lại là tiền tấn?Nhận phong bì mà kém tắm …thì cầu mong trường Y năm nay,điểm thi vào thấp hơn điểm sàn cũng nên cho đỗ?2013-29 điểm còn trượt đấy?
Trả lờiXóaNgành nào bây giờ chả cần phong bì…Hơĩ các đồng môn,nếu có giúp ai một việc gì,xong việc người ta đến cám ơn bằng phong bì chớ có đuổi người ta đi?Chỉ cần đừng nhận trước?Nếu người ta quá nghèo thì bảo bà chị nhận,tìm cách hỗ trợ họ lúc khác…
Đây có lẽ là tình huống có thực trong cuộc sống. Tuy nhiên, nếu mấy "ông" bác sĩ nói rõ tình trạng bệnh cho người nhà thì đỡ bao hiểu lầm, thậm chí tốn kém cho gia đình bệnh nhân. Tâm lý thấy không được BS quan tâm thì lại nghĩ do không có phong bì? Khi thấy đưa phong bì không nhận thì suy diễn. Thật cơ khổ?
Trả lờiXóa