CHÀO MỪNG...

Blog của tập thể K20 Đại học Bách khoa Hà Nội

12/8/14

CHUYỆN DỌC ĐƯỜNG

         Đã hơn tháng nay, cứ tầm chiều mát, lại thấy một đôi vợ chồng già dắt nhau đi. Người chồng tay chống gậy đứng run run, người vợ một tay dắt chồng, tay kia cầm chiếc ghế nhựa. 

       Phải khó khăn lắm, người chồng mới bước được một bước. Cứ đều đều: Nghiêng người sang phải, tì vào vợ. Tay trái run run nhấc gậy, đặt lên phía trước khoảng 30 phân, miệng méo xệch. Tiếp đến dồn người sang trái, nhấc chân phải đặt lên khoảng 20 phân. Nghỉ một lúc, lại nghiêng người sang phải, tì vào vợ và nhấc chân trái lên. Chân trái nhấc lên rung rung, lẩy bẩy. Sau một hồi gắng sức, chân trái cũng được đặt xuống, cách chỗ cũ khoảng 10 phân. Lại đu mình lên trước. Nghỉ một lúc và tiếp tục điệp khúc cũ.
        Đi được chừng 10 mét. Người vợ đặt ghế, dìu chồng ngồi xuống nghỉ một lát. Khoảng 10 phút sau, người vợ lại dìu chồng đứng dậy, đưa gậy vào tay và tiếp tục tập đi.
        Đôi vợ chồng già ở trong ngõ. Chồng bị tai biến từ trước tết. Nay đã đỡ và đang tập đi. Nhờ nỗ lực của bản thân và tấm lòng người vợ. Nay ông đã tự đứng lên đi được vài bước... 

1 nhận xét:

  1. Đúng là vượt lên số phận. Rất khâm phục đôi vợ chồng già.

    Trả lờiXóa